瑞鹧鸪(席上)的原文
倾城一笑得人留。
舞罢娇娥敛黛愁。
明月宝鞲金络臂,翠琼花珥碧搔头。
晴云片雪腰支袅,晚吹微波眼色秋。
清露亭皋芳草绿,轻绡软挂玉帘钩。
《瑞鹧鸪(席上)》的拼音
qīng chéng yī xiào dé rén liú.
倾城一笑得人留。
wǔ bà jiāo é liǎn dài chóu.
舞罢娇娥敛黛愁。
míng yuè bǎo gōu jīn luò bì, cuì qióng huā ěr bì sāo tóu.
明月宝鞲金络臂,翠琼花珥碧搔头。
qíng yún piàn xuě yāo zhī niǎo, wǎn chuī wēi bō yǎn sè qiū.
晴云片雪腰支袅,晚吹微波眼色秋。
qīng lù tíng gāo fāng cǎo lǜ, qīng xiāo ruǎn guà yù lián gōu.
清露亭皋芳草绿,轻绡软挂玉帘钩。
《瑞鹧鸪(席上)》的诗意
倾城一笑得人留下。
舞罢娇娥敛眉愁。
明月宝鼓风金络手臂,翡翠琼花珥碧挠头。
晴说片雪腰支袅袅,晚上吹微波眼睛颜色秋季。
清露亭皋芳草绿,轻绡软挂玉帘钩。
* 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考