李才翁懒窝的原文
风雨日萧瑟,轩窗浸虚凉。
清灯闪复定,寒漏为之长。
老觉世念少,病须药物良。
晨兴涤颤手,供此一瓣香。
《李才翁懒窝》的拼音
fēng yǔ rì xiāo sè, xuān chuāng jìn xū liáng.
风雨日萧瑟,轩窗浸虚凉。
qīng dēng shǎn fù dìng, hán lòu wèi zhī zhǎng.
清灯闪复定,寒漏为之长。
lǎo jué shì niàn shǎo, bìng xū yào wù liáng.
老觉世念少,病须药物良。
chén xīng dí chàn shǒu, gōng cǐ yī bàn xiāng.
晨兴涤颤手,供此一瓣香。
《李才翁懒窝》的诗意
风雨天冷落,轩窗逐渐虚凉。
清灯闪又定,冷漏做的长。
老觉得社会关心少,病人需要药物好。
早晨洗手颤,提供这一瓣香。
* 以上翻译来自百度翻译(AI),仅供参考